Tôi ngạc nhiên nếu nó chưa được phát minh.Đôi má trắng nhợt ửng hồng.Mà thường chỉ để bố mẹ chứng kiến tôi ngồi cả ngày bên những game giải sầu trên máy tính.Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì.Hắn sợ khi đánh mất hoàn toàn cảm giác mặc cảm cũng là lúc hắn đánh mất đạo đức cũng như sáng tạo.Mà không nhớ thì cứ nói thật ra.Tôi cũng có dự định ấy.Tôi cũng có dự định ấy.Hãy kể cho anh bằng mắt thôi nhé.Thay cho những sự trống rỗng, bất động của thói quen vật vờ.
