Khi nào họ bằng lòng hợp tác với người một cách bình đẳng thì họ sẽ hết bệnh.Một hôm mua cà rem ở một tiệm nước, bà thấy tiệm ấy cũng bán bánh mà bánh không có vẻ ngon lành gì hết.A! Thiệt là đổ đốn, nay lại muốn khoác bộ áo xanh.Làm việc ở tiệm 12 đến 14 giờ một ngày, nhưng không thấy mệt, vì không phải làm việc mà là tiêu khiển.Chồng bà suốt ngày đi dự các cuộc tập trận trên bải sa mạc, còn bà suốt ngày lủi thủi trong căn nhà gỗ lụp xụp.Đến nỗi một ngày kìa, bà đánh liều hỏi một bà cô, là chị ông Théodore Roosevelt rằng:Mình lo về chuyện gì vậy? Áp dụng luật trung bình xem việc đó có thể xảy ra được không đã!".Vậy phải làm sao? bạn có thể lại hỏi một phòng dẫn nghề nghiệp [39].Cả hai sự quan trọng ấy thường được quyết định liều lĩnh như trong canh bạc.Như trên kia tôi đã nói, ông hiện nay là một trong những nhà doanh nghiệp Mỹ lớn nhất ở Châu Á.