Bất ngờ, Phil nói lời tạm biệt với tôi rất to kể từ khi tôi cho anh ta xem chương trình đã sử dụng tên anh.Tôi chỉ không hiểu điều đó, cô ấy nói.Cô ấy không phải là người duy nhất.Devin, nhân viên ngắt lời đó, vẫn cứ đều đều nói, và những lời khen ngợi Gunter dường như đã bị mọi người lãng quên.Đồng hồ của bà báo thức lúc mấy giờ? Sau đó cô ấy hỏi liệu tôi có thời gian để ăn ở sân bay hay không hoặc họ có phục vụ gì trên máy bay không.Khoảng sáu tháng trước, tôi cảm thấy không an tâm về một chương mà tôi đã viết trong cuốn sách này, vì vậy tôi đề nghị một người bạn tốt, Ann Torrago, đọc chương đó.Từ phong cách lịch sự của anh trong nhà hàng, tôi cảm tưởng anh không phải là típ người rụt rè.Đồng hồ của tôi đã chỉ 5 giờ 25 phút 20 giây.Bây giờ đã quá muộn để gọi lại cho anh, vì vậy tôi nhấc điện thoại và khoe khoang với hai người bạn thân nhất.Hãy nhớ là Emily đã mất năm 1960, và nhiều ý kiến gợi ý mà bà đưa ra rất có thể hoàn toàn không phù hợp với thời đại bây giờ nữa.