Mẹ thì độ này da sạm đi.Cố tiếp thu để làm tốt hơn.Nhưng mà buồn… Ờ, thì cho buồn một tí.Ơ hờ khi tôi trôi đi hàng chục cây số giữa phố phường đông đúc mà không nhớ, không có cảm xúc với dù chỉ một con người.Hơn thế, còn để xác định bạn đang không mơ hoặc bạn đang viết trong mơ.Bởi nó đem lại một bản lĩnh sơ sơ trước khi bạn bị vứt ra giữa dòng hoang mang.Công tắc ở đâu để mẹ tắt cho.Bạn có hai giọng chính.Đôi má trắng nhợt ửng hồng.Vì thế mà lại phải tập ở lại dần làm nhà đạo đức để điều độ.
