Cha đứa nhỏ này là lão tiều phu nghèo khó Lincoln, và đứa nhỏ được đặt tên là Abraham.Nhưng cháu chắc rằng cố sẽ nén buồn được, nhờ chân lý cô đã tự tìm thấy.Họ sớm tối chỉ nghĩ đến họ."Tôi bắt đầu suy nghĩ về lỗi lầm của tôi và quyết định trước khi đầu cơm, sẽ rán tìm ra bí quyết của nghề ấy.Ngủ được còn gì hơn nữa?Bà thường ăn mặc giả người nhà quê, mà dò thám cử chỉ của ông cả khi ông đi chơi trong rừng.Họ không biết "tốp" nỗi giận của họ lại, như Lincoln.Tôi hoá ra chua chát và uất ức.Tôi tự nghĩ: "Có lẽ mồ của ta đây".Tôi thường khóc vô cớ.