- Vâng, bất kỳ cái gì cũng giản dị như vậy.Nó là hình thức cao nhất của văn chương.Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá.Vậy tôi xin lập lại và lập lại lần nữa rằng: nên khởi sự một cách bình tĩnh, khiêm tốn.Người ta không phải lúc nào cũng gắng sức hoài được".Bạn bảo ngày của bạn đầy công việc rồi, đầy đến tràn trề ra ư? Bạn bỏ ra một ngày đến mấy giờ để lo vần đề cơm áo? Bảy giờ, phải không? Và mấy giờ để ngủ? Bảy giờ nữa ư? Tôi xin tính thêm hai giờ nữa cho rộng rãi.Tôi phải kể lể việc riêng như vậy để khỏi bị buộc tội làm thương tổn quyền lợi của các nhà báo, khi tôi chống thói đọc báo trên xe buổi sáng.Bạn lựa một thời đại hoặc một đầu đề, hoặc một tác giả thôi.Bạn xanh xao và mệt nhọc.Đáng lẽ tôi chỉ cho bạn thì xin bạn chỉ lại cho tôi.