Sức khỏe phải tự mình giữ.Rồi, tôi phải tập chứ.Ai bảo các cậu đi trốn hoặc chợt ùa ra nhiều quá.Thấy mình như một kẻ ngu si, trơ trọi, chẳng biết làm gì.Tôi chợt nhớ câu chuyện cô gái muốn gọi đôi khỉ ra xem trong mùa giao phối bằng mấy hạt lạc.Cứ việc gọi tôi là thằng đạo đức giả.Đi trên cầu, em hỏi: Mặc thế này không lạnh à? Nó bảo: Lạnh thì sao.Mặc cảm khi viết về mình và đang viết không phải để ngợi ca những người xung quanh.Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ.Nhiều lúc nó làm bạn cứng nhắc, định kiến với bản thân và xung quanh.
