Cuộc sống vẫn luôn phải chấp nhận sự vô lí và tự lừa dối ấy để giảm những xung đột đầy rẫy, để cơm lành canh ngọt.Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú.Không thể nói một cuộc sống là lành mạnh khi nó đầy định kiến và ngộ nhận về tính chân lí của những định kiến ấy.Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ.Xin lỗi những ký ức còn bị giam trong não.Và nghĩ rằng đâu là lí trí đâu là trái tim khi mình vừa rung động vừa nhận thức được nó.Nhưng các chú, các chú tôi đang tiếp xúc, các chú đã hy sinh vì dân bao giờ chưa? Tôi nhìn người tinh lắm.Và thi thoảng vẫn hé cho bạn khuôn mặt những đứa con rơi của sáng tạo.Dù chỉ là một nhân vật.Thấy rõ bi hài kịch của con người khi luôn đầy khiếm khuyết mà lại luôn đòi hỏi sự hoàn hảo ở người khác, hoặc tự đòi hỏi sự hoàn hảo của mình trong đơn độc.
