Mồm tớ vốn đã bẩn lắm rồi.Bạn không định làm một tấm gương hoàn hảo.Nói nhiều câu làm cả nhà bật cười.Quả thực là hôm nay cả nhà lo.Lại nhớ cái nạn giáo dục mà ai đó ví như may quần áo cốt để đồng bộ và hợp ý mình chứ không cần quan tâm nó có vừa người trẻ con không.Tôi cho mình quyền bỏ học đến sở thú mà không báo cho ai cả.Vì đó, nói chung, trong thời điểm này, chỉ là một hình ảnh rỗng của một lớp người Việt mới thu nhỏ.Mà nguyên nhân là những dồn nén âm thầm xuất phát từ chính sự căm ghét (thường là vô thức) những định kiến ấy.Giả dụ được cá to ta thả hay ta rán đây? Thế nào là cá to? Ta không biết.Thế là những bực dọc không biết trút vào đâu cứ dần hình thành.
