"Có chứ, tôi thường có thói quen đó.Hăng hái thi hành quyết định đó và đừng lo nghĩ về kết quả.Sự cấu tạo nên ta thực "bí hiểm và kinh dị" thay!Sau 10 năm vất vả, ăn uống kham khổ, chúng tôi không có một xu dính túi, mà còn nợ đến nước phải cầm vườn, cố trại.Tôi nghĩ: "Nếu mình kể rõ tình cảnh cho ông luật sư của mình, thì có lẽ ông kiếm được một lối ra mà mình không nghĩ tới chăng? Và tôi nhận rằng, thiệt tôi đã ngu, có một điều dễ dàng như thế mà sao trước không nghĩ tới".Chỉ có cái nhan sắc giúp ta được việc.Không có cách gì cho nhiều hạt cát chui cùng một lúc được, trừ phi là đập đồng hồ ra, hết thảy bọn chúng ta đều như chiếc đồng hồ ấy.Mới rồi tôi gặp một thương gia ở Texas, đang ngùn ngụt lòng uất hận.Hai năm trước tôi bán chiếc xe hơi để lo thuốc thang cho nhà tôi.Chúng ta chỉ chắc chắn một điều là ta đang sống trong hiện tại.
