Cuối cùng hai người lao vào một trận đấu khẩu về việc ai là người quản lý tòi tệ hơn.Jobs kể “Có một khoang trống giữa trần nhà dẫn lên gác mái, thỉnh thoảng chúng tôi vẫn dùng thuốc ảo giác ở đây nhưng chủ yếu chúng tôi chỉ lên đây để thiền”.Sẽ chẳng có ai nhìn vào cái bo mạch chủ cả.ông đã làm theo lời khuyên của bà, và sau này phải cảm ơn bà về điều đó.Ở một số thời điểm, Jobs thể hiện sự trộn lẫn lạ thường giữa tính cáu bẳn và sự thiếu thốn.“Rồi kết cục của nó cũng thành sự thật”, ông nói.Brennan nói với tôi cô ấy chọn đứa bé:Jobs cũng khăng khăng rằng Apple phải có cách đối xử với khách hàng hoàn toàn khác, ông muốn có một chế độ bảo hành một năm cho máy Apple II.“Và sau đó tôi sẽ ngồi trong đám đông và ông ấy sẽ nói về nó như thể đó là ý tưởng của ông ấy vậy." Cuộc phỏng vấn đề cập đến nhiều khía cạnh, nhưng chủ đề khiến Jobs suy ngẫm sâu sắc nhất đó là về việc trưởng thành và đối mặt với những vấn đề trong tương lai: “Suy nghĩ của bạn tạo nên những khuôn mẫu như một giàn giáo trong tâm trí của bạn.
