Sự bất hạnh cùng cực có thể là nhân tố thức tỉnh thật tuyệt vời.Bằng cách này, bạn trở nên mạnh mẽ, khó bị tổn thương.Rồi tâm trí mới ban tặng hình hài cho thôi thúc hay nhận thức sáng tạo.Đối với tự ngã, thần chất luôn lẩn quất đâu đó bên cạnh.Hãy hướng sự chú ý vào hiện tại; hãy chú ý đến hành vi của bạn, đến các phản ứng, các tâm trạng, các ý nghĩ, các tình cảm, các nỗi sợ hãi, và các ước muốn của bạn khi chúng xảy ra trong hiện tại.Khoảnh khắc hiện tại đôi khi không sao chấp nhận được, rất khó chịu, hay khủng khiếp.Thế nhưng, vâng phục không có nghĩa là bạn cho phép mình bị lợi dụng bởi những con người vô minh đó.Khi ấy bạn phải giáp mặt với cái chết, về thân xác hay tâm lý.“Một ngày kia tôi sẽ thành công”.Cũng vậy, bao lâu bạn còn ở trong chiều kích này, bạn vẫn còn lệ thuộc vào bản chất chu kỳ của nó và vào qui luật vô thường của tất cả mọi sự vật, nhưng bạn không còn nhận định sự kiện này là tệ hại hay “xấu xa” nữa – nó chỉ đơn thuần đang hiện hữu.
