Khi vết thương lành rồi thì lạ lùng thay, người đó mất hẳn ngủ.Tôi ở trong đội tình báo 999 và chúng tôi mới "vùi thân" ở miền Normadie [14].Penney, người sáng lập ra tiệm tạp hoá Penney có chi nhánh trong khắp nước nói: "Dù có bị phá sản cho tới không còn một đồng nữa, tôi cũng không lo buồn, vì tôi biết rằng lo buồn không ích gì cả.Bệnh của cô rất nguy hiểm thiệt đấy.Không thế thì chuỗi ngày của tôi không có mục đích, mà không có mục đích thì đời tôi chắc đã tan rã rồi tàn luôn vậy".Cỏ xanh trong vườn cũng vậy.Đời tôi bây giờ đầy đủ hơn lúc nào hết".Nhưng tôi đã thay đổi thái độ tinh thần để giúp cơ thể tôi tự trị lấy căn bệnh".Hễ ai lên tiếng phản đối một việc gì là ông liền lo làm cho người đó vừa lòng.Bà kể: "Năm năm trước, một hôm vào tháng chạp, tôi thấy tâm hồn chìm đắm trong biển ưu tư.
