Cũng rất không thích những người ngộ nhận bông lơn thành hằn học.Bác thì biết bạn viết nhưng chưa đọc gì bạn viết cả.chờ chuông reo nơi lớp ôn thi đại học chật chội phải ngồi xổm chép những áng văn trong hai giờ đồng hồ đến hết giờ thứ nhất thì mông bắt đầu tê dại và cứ phải ngồi cắn răng ghi chép và khắc khoải đến hết giờ còn lại cứ như thế hàng tháng trời và chẳng ai biết từ khi ấy mông tôi bắt đầu dị ứng với giảng đường kể cả với đệm xe máyTôi cũng chấp nhận thế, mặc dù, với tôi, cái xe ấy vứt đi cũng được.Đặc biệt là những đêm phải nằm, không biết làm gì với sự đau.Căn bản cũng xuôi xuôi sau khi đọc một số cái tôi đưa.Hồi trước nó ở tầng một, trên đầu giường bác gái.Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng.Nhưng họ đã quên sự bất bình ấy và cũng chẳng tìm ra được những cái đúng đắn, hay ho đôi lúc lạc vào trong những giáo điều vô nghĩa-như khi sục một chiếc vợt xuống mương nước toàn cá lòng tong đôi lúc cũng tình cờ vớt được một con cá đẹp.Tắm xong, chúng tôi mở cửa bước vào phòng xông hơi khô.
