Tuy vậy, người vẫn rạc đi.Bi kịch hồi tuổi thơ và tuổi xanh của tôi là cảnh nghèo.Hồi tinh thần tôi suy loạn, tôi coi một kíp làm đêm có 18 người.Tinh thần của thuỷ thủ cao hơn.Chính tôi đã được mục đích cảnh chết ấy trong trại của tôi ở Missouri.Ông liền nói: "Lẽ dĩ nhiên, có ai hề thấy xẻ mạt cưa bao giờ! Làm sao mà cưa, xẻ nó được, vì nó đã vụn như cám rồi! Quá khứ cũng vậy.Việc thứ hai đáng lẽ phải làm, là phân tích những nguyên nhân do thất bại để rút ra một bài học lâu dài.Trấn tĩnh tinh thần bằng cách hít thở nhiều không khí, thong thả và điều đặn.Tôi đành phải chiều cháu.Tôi có một công việc làm mà tôi thích: chu cấp cho đứa cháu ấy để nó nên người.