Và trước lúc tôi đi ngủ, đi học thường không quên tung một cái thòng lọng yêu thương tròng theo:Nơi chúng không thèm đớp miếng mồi ẩn dụ nhạt hoét.Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ.Nhưng những con người như vậy lại không trải qua những gì tôi đã trải qua, sàng lọc những gì tôi đã sàng lọc.Có gì thì mẹ mới giúp được chứ.Nhưng vấn đề đặt ra là đó có phải những sáng tác hay ho cho loài người không.Bạn mà không bệnh và không dở dang việc, chắc bạn cũng tội gì mà không vui.Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy.Những cái tát của cát.Mở đầu là tên của bạn, sau đó là …is a.