Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.Mẹ bảo để mẹ đi xem chung kết.Hoặc không tưởng tượng rằng có ai đó đang tưởng tượng ra họ.Bực thật, phải chờ 2 phút qua đi để viết cái ý nghĩ này vào.Chắc chắn dù mai này bạn có là người thế nào, những điều bạn đã viết sẽ gỡ giúp họ không ít mớ rối của những sợi dây thít mà những thế hệ đi trước tròng lại.Không háo hức khi bước vào và không nuối tiếc khi bước ra.Nhưng họ lại cho đó là một ảo tưởng trong cái xã hội này.Xung quanh là người.Bạn định ăn sáng nhưng không có cảm giác đói.Tôi lên gác và nẩy ra cái ý định xé.