Sự chú tâm này làm tan vỡ những biên giới được tạo ra bởi những suy tư, và khái niệm của bạn, từ đó bạn nhận thức rằng không một thứ gì có thể tự mình mà tồn tại được.Vì đời sống lúc đó không còn phù hợp với bạn nữa.Hãy cảm nhận sức sống trong cơ thể bạn.Do đó, người hấp hối sẽ rất bất an, bối rồi vì không làm được gì để giúp cho nỗi khổ của người thân; nên họ sẽ không dễ dàng siêu thoát, hoặc sẽ thiếu sáng suốt để chọn con đường lành khi đi đầu thai.Hãy có mặt ở đó như một chứng nhân về tình trạng tâm lý ấy ở trong bạn.Tìm ra được chiều không gian đó sẽ giải thoát bạn, và đời sống của bạn, khỏi những khổ đau mà bạn đã gây ra cho chính mình và những người chung quanh khi “cái Tôi nhỏ bé” - được làm ra bởi trí năng – là tất cả những gì bạn biết về chính mình, điều khiển cuộc đời của bạn.Là nhận thức rằng bạn không phải là những khổ đau này, và nhận rõ chân tướng của nó.Nhưng nhiều lúc, rời xa nơi bạn đang có mặt là một điều bạn không thể làm được.Bạn không cần gì thêm cả.Dĩ nhiên, trong mỗi quan hệ, điều tối hậu mà bạn cần nhớ là sẽ chẳng bao giờ có ai khác cả, ngoài chính bạn (67).