Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do.Nhưng mưa dầm thấm lâu.Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường.Mà người lấy thì chưa chắc người đã trả.Thôi được, bạn chấp nhận chung sống với nó như chung sống với những cơn đau.Phải, đó là tôi tự cô lập mình.Những cái tát của cát.Nhưng bạn đã giảm nhẹ chúng bằng cách lọc những dòng suy tưởng đầy rác rưởi và thuỷ tinh vỡ qua chính chiếc màng mong manh của hồn mình.Tôi ngồi đây, chẳng làm gì cả, chẳng bán mua gì cả, tôi đợi cô tôi.Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang.