Trong thành có những con đường, phố xá và nhiều cửa hàng lớn cố định.Do chàng trai này có hoàn cảnh giống tôi, chỉ là một thanh niên làm việc kiếm sống hàng ngày và gia đình rất nghèo nên không đủ tài chính để thực hiện dự định đó.Bọn ông đoán anh ta là một thủy thủ.- Con trai à! – Cha tôi bảo.Anh rất đói nhưng không dám bước vào một hàng ăn nào vì anh biết, ở đây họ không bao giờ bán chịu cho bất cứ ai, dù chỉ là số tiền nhỏ cho một cốc rượu nhạt.Tại đây, anh gặp Mathon đang ngồi chễm chệ trên một tấm thảm lớn và thưởng thức bữa ăn do những người nô lệ da đen dọn lên.Phải là nước mát đấy, vì trời đang nóng mà.Các học viên ngồi thành từng dãy ngay ngắn và háo hức mong đợi để được biết một điều kỳ diệu có thể biến đổi cuộc sống nghèo khổ của họ thành một cuộc sống giàu có.Ông ta cũng là bạn quý của tôi.Giống như chúng tôi, đoàn người của ông cũng đang ở bên ngoài thành.