- Ông ta được cho là người giàu nhất ở thành Babylon đấy! – Bansir buột miệng.Phần lớn mọi người đều vui vẻ chấp nhận, thậm chí họ còn sẵn lòng giúp đỡ tôi, nhưng cũng có một số người trách cứ tôi.Tuy nhiên cũng có một số người đã bắt đầu nhận ra nhiều điều mới mẻ từ buổi chuyện trò trên.Tôi nhận thấy sự hiện diện của cuộc sống, của con người.Điều này khiến tôi vô cùng hối tiếc và thầm trách mình thật thiếu khôn ngoan, ngoan cố không nghe lời khuyên đúng đắn của cha mình.Megiddo, người đang bị xiềng kế ông, đã chế giễu họ:- Anh là một chàng trai trẻ biết tiết kiệm và không phung phí hết số tiền kiếm được.Khi họ tiến vào cổng, những người lính gác cổng liền giậm mạnh gót chân và kính cẩn chào Sharru Nada, một công dân danh dự của vương quốc.- Đúng là một suy nghĩ tinh tế! – Arkad lên tiếng tán thưởng.Ông và Megiddo trò chuyện rất lâu rồi chia tay.