Trong một số nghiên cứu về lòng tự trọng: các nhà nghiên cứu nhận thấy rằng: Những người cảm thấy hạnh phúc với chính mình biết chấp nhận thất bại vàthanh minh nó, xem đó như là một sự cố rủi ro và không phản ánh điều gì vè khả năng của họ cả.Vị trí bạn từng ngồi trong lớp mẫu giáo có lẽ đã ảnh hưởng đến chuyện bạn bè của bạn là ai, từ đó ảnh hưởng đến sở thích của bạn là gì, rồi ảnh hưởng đến chuyện bạn học hành ra sao…Nhưng họ không bao giờ có thể đạt tới sự hoàn hảo.Ông nói rằng ông cảm thấy tuyệt vời bởi với ông, mỗi ngày đều rất đặc biệt.Các nhà văn, nghệ sĩ hay những người làm công việc sáng tạo biết rõ điều này và luôn mang theo mình một cuốn sổ để ghi lại những ý tưởng ấy.Có lẽ họ nghĩ rằng - việc bộc lộ sự quan tâm của mình với người khác như thế là biểu hiện của tính uỷ mị.Thế nhưng vào cuối buổi tiệc, ông buồn rầu tâm sự với những người bạn của mình: "năm tôi 23 tuổi, tôi đã nghĩ sau này mình phải là tổng thống Mỹ, vậy mà bây giờ…"Mọi người không biết là một số chương trình truyền hình đã được dàn dựng, chọn lọc, biên tập một cách kỹ lưỡng và hoàn hảo đến mức đôi khi nó khác xa đời thường.Sự khác biệt giữa người luôn hạnh phúc và những người ít cảm thấy hạnh phúc nằm ở chỗ - họ đã làm gì để xoay sở với cảm giác không mấy dễ chịu.Rồi Jimmy bắt đầu đi làm.
