Carrier nói: "Khi tôi ngó thẳng vào sự chẳng may nhất, tức thì tôi tìm lại được sự bình tĩnh đã mất trong những ngày trước; từ đó tôi suy nghĩ được".Đây là hai trang đó:Chúng tôi được lệnh phải nằm yên trên giường không nhúch nhích.Nhưng tính tôi cũng không thay đổi.Tôi luôn luôn quay cuồng.Thình lình tôi nẩy ra cái ý nên làm như mình thích công việc, dù thiệt tâm mình ghét nó.Họ dùng hai sợi dây cáp để đưa thùng xuống tàu.Khi bắt đầu viết cuốn sách này, tôi đặt một giải thưởng 200 Mỹ kim cho tác giả nào viết được một truyện ích lợi và hứng thú nhất với nhan đề: Tôi đã thắng được ưu phiền cách nào?.Nhưng anh ta nói: "Trời cao đất dầy!! Hết thẩy khách ăn đều phàn nàn về món ăn dở, sự hầu bàn chậm chạp, trời nóng, giá cao.Toa chật cứng khách và nóng như lò, mà người hầubàn lại chậm chạp.