Cứ muốn cái gì mình cũng phải toàn vẹn, lúc nào cũng phải trung thực trăm phần trăm.Hiểu không? Nếu tôi không giữ trái tim thì hoàn toàn tôi có thể là Hítle, Pônpốt mất rồi.Bây giờ thì buôn bán nhiều, lo nhiều hơn, xã hội thực dụng hơn nên hơi khác.Chúng cố víu vào những kẽ ngón tay.Thế nên có người chả nghĩ gì, có người đầu nóng phừng phừng.Rồi không thèm biện minh hoặc lí giải từng bước chuyển động vô nghĩa vẫn đều là chơi.Có lần bạn tự hỏi hay bạn làm thế để có cớ không phải đi học.Để không khóc, phải cười thôi.Bố nhường khán đài A cho chúng tôi.Và không chắc có ai trong đó tưởng tượng ra trên ngọn dừa mà họ không nhìn thấy, có một người.