Tối hôm đó, sau khi viết xong bức thư, nhân lúc ba đang đọc báo ngoài phòng khách, Chip bí mật cho bức thư vào cặp hồ sơ của ba.Nhiều lúc nghĩ lại chuyện đó tôi thấy thật buồn cười và đáng yêu làm sao!Ngồi nhìn mẹ nhào bột bánh, Bông hỏi : "Mẹ à, Tết này sao bố không về với mẹ con mình?".Cô mong rằng các con sẽ ngoan và học tốt môn học đầy thú vị này.Cũng may mắn vì đoạn đường từ nhà đến trường khá vắng nên tôi có cơ hội biểu diễn "tay lái lụa" của mình và cán bánh trước cổng trường vừa lúc tiếng trống vang lên.Như thường lệ, một tô bò kho, hai ổ bánh mì, bàn bên phải, góc trong cùng.Ý chí luôn đóng vai trò quyết định.Cuối cùng cũng đến nơi, một cảnh tượng hãi hùng hiện ra trước mắt Ghét, xương, xương và xương.…Phải, là anh, chính là anh, giọng nói đó, câu nói đó không lẫn vào đâu được.“Hạnh phúc đôi khi thật giản dị.
