Nghe xong những lời thần Gnome nói, Sid lặng im suy nghĩ.Đó là một giọng cười nửa vui tươi nửa chế giễu.Anh ta sống chán nản, cô đơn, dằn vặt trong lâu đài của mình từ đây đến cuối đời.Mụ phù thủy Morgana phát ra một tiếng cười khoái trá và hiểm độc rồi thu người cùng con cú vượt đêm tối bay về phương bắc, nơi mụ biết Sid đang nằm nghỉ.Ta là Chúa tể của Số phận và May mắn.- Thưa thần Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây đáng kính.Đó là ngày chán chuờng nhất của Nott trong khu rừng Mê Hoặc.Chờ đợi làm anh mất hết tinh thần, nhưng hiện giờ, đó là điều duy nhất mà Nott có thể làm.Tôi luôn có trách nhiệm về tất cả những việc diễn ra quanh mình.hay thực hiện nó ngay khi có thể.