Nhưng ông cụ thì vẫn muốn sống.Nhưng vấn đề đó lại là loại cảm xúc bất mãn về cảm xúc tự nhiên.Đúng là thân làm tội đời!Nhưng không phải sở thích.Người ngoài chỉ tin, thờ ơ hoặc chế giễu.Giấc mơ cũ rồi mà.Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên.Ông nội tôi, 80 tuổi, ngày xưa mệnh danh là Từ Hải Hà Đông đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái đã nói câu: Thì cái thời này nó thế, phải biết lựa.Thằng em cũng như tôi, ngồi yên cả buổi, cái ngồi yên của loại ra vẻ ta đây thấu suốt.Sự tranh luận lấy cơ sở phân định thắng thua là tuổi tác và thứ bậc.
