Ta còn có thể cứu sống vợ ta.Ông cụ bảo thích nhấm nháp sự đau đớn ấy.Tựa lưng vào hộp dầu cá là cái đồng hồ báo thức.Tôi có vấn đề về xoang, mũi hơi khó thở, ăn nóng, ăn cay là chảy nước.Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần.Sự ngẫu nhiên thiện ác ấy thuộc về con người bản năng trong một xã hội mông muội.Thế nên bao giờ cũng thường là người quen nhận ra bạn trước mỗi khi chợt lướt qua nhau.Vâng, lúc đó, một chú sấn đến rút chìa khóa xe của tôi và bảo: Mẹ mày, mất dạy.Dù gì thì các vệ tinh của bác cũng khó biết hoặc biết cũng khó nói.Khỉ thật! Hai tiếng nữa tôi đã làm gì? Chắc vẫn thế! Thế là thế nào?
